Cô bé ngày xưa

Friday, September 26, 2014

[Fancre] Ta điên, điên vì ai?


Kể rằng xưa ở Vĩnh Long Có nhà họ Nguyễn - chủ - ông ca cầm Ngày một, tháng bảy, chín lăm Thiếu gia Tuấn Lộc ngăm ngăm chào đời Khôi ngô tuấn tú như lời Ấn đường phong thủy sáng ngời nốt son Dáng người nhỏ nhỏ,thon thon Cha yêu, mẹ quý, nhìn con vui thầm
Một hôm trăng tỏ đêm rằm Gác chân lên trán, chàng nằm suy tư Quyết tâm ra phố bái sư Công thành danh toại,về “dừ” có ăn :3 Trời sinh thiên phú tài năng Thông minh có sẵn, nói chăng là thừa? Số người chắc có duyên ưa Cao nhân đắc đạo đưa về tư gia Cho con nhận lão là cha Đặt tên hành tẩu, gọi là Hoài Lâm Thấm thoát nay đã sáu năm Nhớ ngày thu nhận chỉ tầm mười ba Tiếng tăm ngày một vang xa Chàng trai mười chín, làm ra bao điều Thế rồi vào một buổi chiều Giang hồ đồn đoán, sao nhiều người điên Có người đang dữ bỗng hiền Có người đang khóc – cười liền mới ghê Mục thị thần chưởng cư tê Xong đi loạng choạng, đường về ở đâu @.@ Công phu quỷ khóc thần sầu Lâm mê hồn trận, tỉnh lâu mới tài Võ lâm mới đại hội ngay Ra lời thông cáo cho ai chưa tường Rằng là việc cũng bình thường Ai mà thoát được “giết người không dao” Nháy mắt thôi đã xôn xao Thần công mi gió lao đao vạn người Tận mắt trông thấy chàng cười Quay về mộng mị cả mười ngày sau Lả lơi đại pháp mới cao Trả treo thần chú, hồn trao là vừa Chiêu nhất dương chỉ quá xưa Giờ “tam dương chỉ” chắc chưa ai dùng Người trên thiên hạ ùn ùn Ngất lên ngất xuống, như khùng như điên Bỗng đâu tin cấp báo liền Cuối thu tháng chín, chàng lên kinh thành Phen này ta phải để dành Nội công nội lực, ngồi canh từng ngày Thông báo thôi đã mỏi tay Tâm thần bấn loạn, cổ dài như ngan Máy bay tàu chiến sẵn sàng Một liều sống mái cho chàng thất kinh Rồi nghe chàng cảm thình lình Tình hình gì đấy bực mình..thở than Lâm đây tuy cảm phong hàn Nhưng đừng lấy cớ làm càn biết chưa Mỉm cười, mắt liếc đong đưa Kute thần chưởng, không cưa đã ... “ầm” Nữ nhân yếu yếu đổ rầm Kim đồng, ngọc nữ lên năm cũng cuồng Phu nhân, tỷ tỷ nhẹ buông Thôi nào, để chị xử luôn cho rồi Tâm thư, huyết tự liên hồi Đợi thời cơ đến, liền bồi thêm chiêu Đồng thanh "Lâm nhỏ Lâm yêu" Phu quân có cấm, vẫn liều – “yêu anh” Đối phương nghe sự chẳng lành Nhất thời hốt hoảng nhưng rành sáu câu Chẳng làm khó được ta đâu Giang hồ vùng vẫy, còn lâu mới là “Anh cũng yêu chị” đó nha Sự tình như thế giờ là làm sao Máy bay lộn cổ ào ào Xe tăng ngáp ngáp, thì thào “ngất thôi” Người thì như thể đứt hơi Người thì như thể đánh rơi cả hồn Chị em, tỷ muội đồng môn Đua nhau than thở, chắc chôn là vừa Mà khoan! Ta còn buổi trưa Của ngày mười chín, giờ chưa vội gì Về còn chuẩn bị mà đi “Anh” kia hãy đợi “chị” này ra tay… Quần hùng tụ hội về ngay Võ trường Kim Mã, hôm nay luận bàn Trên kia hai vị đường hoàng Dưới này đồng đạo sánh hàng “Nguyên - Mông” Tay mang vũ khí lòng thòng Iphone, Ipad hòng mong “phục thù” Phen này quyết chí đi “thu” Bắt ngay kẻ ác, cho dù khó khăn Đem về nhét nó vào chăn Cho chơi, cho ngủ, cho ăn thêm phần. “Chúng ta không phải tiểu nhân Nhưng mà cũng phải tính gần,tính xa Lấy đông hiếp yếu thật là “Môn” gần đồn đại, “phái” xa họ cười Sự thật thì rõ mười mươi Thôi đành nhắm mắt mà cười cho qua Tên kia công lực như là Phe ta người ít, để mà chết ngay Huống chi trăm chiếc máy bay Đêm kia trúng chưởng, lắt lay dật dờ Bây chừ còn hãy thẩn thờ Nội thương chưa khỏi, ngay đơ kia kìa” Trung – Nam bấn loạn từ khuya Dặn dò “hắn” đến truyền zìa cho em Bổn môn nhất định phải xem Kute công tử bị mems hành hà Lấy lại phong độ nhà ta Bao ngày bị hắn troll ra tơi bời Đàm đạo chưa kịp dứt lời Giáo chủ thần giáo lả lơi bay vào Dân chúng náo loạn nháo nhào Trời ơi đất hỡi làm sao bây giờ Thế mà chàng ấy tỉnh bơ Vèo vèo tung chưởng, cao cơ như thần Thương cho mấy tỷ ngồi gần Chàng khoe má lúm, đã rần rần da Khổ thay các muội ở xa Nghe âm thôi cũng như là trên mây Rụng rời run rẩy chân tay Hồn bay tung tóe, biết ai mà lần Giáo chủ thấy cũng ngại ngần Có điều cho ngất, dần dần mới vui Sau hồi đi tới đi lui Tặng thêm điệu múa “heo đui dò đường” Dân tình ngắc ngoải thảm thương Tim rơi lả tả, máu dường khô queo Cảnh tình này thật cheo leo Chưa chi mà vội tuân theo ý trời Đăng đàn báo biến khắp nơi Mong chờ chư vị liệu lời giúp cho Nơi đây đang có bão to Ai còn công lực thì “boa” đi nà Giáo phái cả nướcthật thà: "Phen này minh chủ cũng mà bó tay Thôi thì nói thật, nói ngay Tim tôi tôi giữ, thân ngài ngài lo Không phải bổn môn ky bo Nhưng đâu có máu mà cho bây giờ Chưởng môn sư phụ dật dờ Sư cô, sư thúc nằm chờ chết đây Có mấy đệ tử cao tay Mà hồn chúng nó theo Nai hết rồi Trông chờ mấy đứa tiểu nòi Đứa nào đứa nấy lại ngồi ôm tim Mới đây có đứa khóc mềm “Lâm Lâm chàng ấy cướp tim con rồi” Sự việc đã vậy thì thôi Tôi khuyên các hạ hãy coi mà dừng Luyện “hàn băng chưởng” tôi từng Mà giờ phải bỏ giữa chừng vì điên Kẻ này pháp lực vô biên Mong ngài suy nghĩ - tôi khuyên đầu hàng" Hôm nay thất bại rõ ràng Hẹn ngày tái ngộ với chàng không xa Nhưng không quán biếc quán bar Anh hùng - nên chỉ phòng trà mà thôi./""
Tác giả: Tieu Lien Chi

No comments:

Post a Comment